Saturday 12 December 2009

VỘI !

1. Điều đầu tiên phải thú nhận là thời gian vừa qua lười quá. Dĩ nhiên cũng bận bịu nhiều, nhưng lười vẫn là chứng "mãn tính", vì vậy cũng ít giờ vào blog thăm bạn bè, và quyết tâm quét nhà dọn cỏ thì cũng chỉ là "chót lưỡi đầu môi". Chợt ngẫm, cố tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu có nói một câu mà người ta thường trích dẫn "Đừng nghe những gì CS nói mà hãy nhìn những việc CS làm ". Câu này coi bộ cũng có thể áp dụng cho những trường hợp "nói mà chưa làm " như mình. Đôi khi, dù khác nhau trong ý thức thức hệ, nhưng người ta lại đôi lần rất giống nhau trong cách hành xử.

 

2. Sắp đến Noel rồi, chính xác là còn đúng 13 ngày. Đường phố đã trang hòang rất lộng lẫy để đón Giáng Sinh và Năm mới. Cái lạnh cắt da không ngăn đuợc dòng người đổ xô xuống phố để mua sắm cho dịp cuối năm. Mà cũng phải, Giáng Sinh trước hết là một niềm vui, là một "tin vui cho tòan dân " ; và Hài Nhi Giêsu cũng là một quà tặng vì "Thiên Chúa đã quá yêu thế gian, đến nỗi ban tặng Con Một ". Chỉ có điều, đôi khi yếu tốt lễ hội và thương mại, đã làm mai một ý nghĩa nguyên tuyền của ngày lễ Giáng Sinh. Thực tế cho thấy, những tâm tình tôn giáo không được nói nhiều trong những dịp như thế. Đôi khi, chợt nhớ nôn nao cái họ đạo nghèo nơi miền quê Việt Nam của mình, ở đó, chỉ có một bầu khí linh thiêng và sốt sắng khi dự lễ Giáng Sinh.

 

3. Những bài nhạc Giáng Sinh lại có dịp được nghe lại. Thanh âm êm đềm gợi lên những hình ảnh lầu chuông, tà áo dài thướt tha trên đường đi lễ, rồi những Noel thời chinh chiến, lồng vào đó những cuộc chia ly để rồi "cứ bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian, bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu " (Nguyễn Vũ - Bài thánh ca buồn), lại gây lên những xúc cảm. Những Giáng Sinh của kỷ niệm rất êm đềm và rất thơ của ngày xưa chợt ùa về làm sống lại một vùng ký ức xa vời. Cũng phải thôi, đã bao nhiêu năm rồi, giờ những khuôn mặt thân quen của quá khứ, đôi khi đã quá nhạt nhòa trong hiện tại.

 

4. Cuối năm, người ta lo tổng kết tất niên để định giá bước tiến hay lùi của cá nhân, tập thể. Hình như ở Việt Nam, những hình thức tổng kết này đang là thời điểm nở rộ. Dù chưa có đầy đủ những thông tin, nhưng những gì đang diễn ra, cho thấy một mặt trái của đất nước : khỏang cách giàu nghèo đã quá chênh lệch, số nghèo một ngày một tăng. Hình như đâu đó đã có một tổng kết, trong thời gian một học kỳ vừa qua, có khỏang 27.000 học sinh đã bỏ học. Con số này có gợi lên điều gì trong bạn, trong tôi... Học sinh bỏ học, vì chương trình quá khó, hay vì đời sống quá khó khăn không còn đủ điều kiện để theo đuổi việc học... Một thóang buồn trong mắt.

 

5. Chợt nhớ đến câu chuyện nàng Pando trong thần thọai Hy lạp. Con người đã mất mát rất nhiều, chỉ còn sót lại cho mình một hạt giống "Hy Vọng".