Wednesday 7 March 2012

TẢN MẠN NGÀY 8/3

Cách đây 3 năm, HMTđã viết một đoạn ngắn về ngày 8/3 để chia sẻ những cảm nhận rất riêng về ngày Quốc Tế Phụ Nữ. Vẫn luôn là những day dứt không nguôi về những mảnh đời, về những thân phận của "một nửa thế giới".

Bao giờ cũng vậy, phụ nữ và trẻ em luôn là nạn nhân của những vòng xoay lịch sử và xã hội. Hình như tốc độ xoay cuồng này càng bạo liệt trong cơn lốc của xã hội Việt Nam hôm nay. Những nội dung đăng tải trên hệ thống báo chí Việt Nam, vốn được liệt kê trong vài ngữ từ "cướp, hiếp, giết", cho thấy mức độ và nhịp độ của những bạo hành đối với phụ nữ không hề thuyên giảm, nếu không muốn nói là mỗi ngày một tăng, tăng đến chóng mặt và hình như ở nhiều nơi như thể đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

Thêm vào danh sách những nạn nhân của sự phân biệt đối xử và bạo hành này, có thể kể thêm danh sách của những thân nhân của những nạn nhân bị chết bởi công an, hay bị bắt bớ tù tội. Tôi chợt nghĩ đến ánh mắt thẫn thờ đến xót xa của những người con, người vợ đối diện những cái chết bất công của cha, của chồng (như trường hợp của Kim Tiến, chị Tuyền...) ; tôi chạnh lòng biết bao trước những phụ nữ bị kết án, hay bị đưa vào Trại giáo dục cưỡng bức vì đã biểu lộ cách ôn hòa lòng yêu nước và khát khao công lý (Minh Hạnh, Bùi Hằng...).

Những sự bi ai này, như nét vẽ thêm vào bức tranh vốn đã rất thương tâm về thân phận người phụ nữ trong xã hội Việt Nam. Một bức vẽ hiện thực đến xót xa vì sự bạo hành, bị buôn bán và cưỡng bức nô lệ lao động hay tình dục. Con số ngày mỗi tăng của những tệ nạn này không chỉ diễn tả đến tận cùng những vết thương lên hình hài của "một nửa thế giới", nhưng còn là một tiếng thét kết án mạnh mẽ chính sách điều hành đất nước của chính quyền thích tự sướng bằng so sánh "dân chủ Việt Nam gấp vạn lần dân chủ tư sản" (sic).

Vì vậy, ngày 8/3, nếu là thật cần thiết và chính đáng dành để tôn vinh, để khơi gợi ý thức bình đẳng về phẩm giá, về thân phận của người phụ nữ trong gia đình và xã hội, thì cũng không thể thiếu  lòng thương cảm xót xa cho những người phụ nữ đang là nạn nhân của nạn bạo hành, phân biệt đối xử, hay bị đối xử tàn tệ. Những bông hoa được nâng đưa, những món quà được trao tặng, sẽ chẳng bao giờ có thể diễn tả cho hết những sự khó nhọc và hy sinh của của những người bà, người vợ, người mẹ đã dành cho gia đình, cho xã hội và dân tộc.

Một ngày 8/3 hay vạn ngày 8/3 đi nữa, sẽ trở thành chuyện phù phiếm, nếu không thể cải thiện một xã hội dân trí, bình đẳng và tôn trọng cho mọi người, mọi giới. Mà thật, khi nói chuyện với những người bạn Việt Nam sống ở Châu Âu, hay cả với những người bạn Châu Âu, thì hầu như họ không hế để tâm đến ngày 8/3 để tặng hoa hay để nhắc nhở về sự tôn trọng người phụ nữ. Cũng đúng thôi, đối với họ, ngày nào mà người phụ nữ không được tôn trọng...

Chỉ riêng ở  Việt Nam là rầm rộ ngày 8/3.

Chỉ riêng ở  Việt Nam, người ta nghe được tiếng thở dài và giọng nói xót xa của các mẹ :"đời người phụ nữ nhọc nhằn và khổ lắm"...

Chỉ riêng ở Việt nam, tôi nhớ để gởi những lời cám ơn và đồng cảm sâu sắc với phẩm giá và thân phận người phụ nữ...

Chỉ riêng ở Việt Nam, tôi thắp lên một nén hương để khấn nguyện : cầu trời cho sự thái hòa..., cho quyền con người được tôn trọng.

PS : Viết cho ngày 8/3 năm 2009

5 comments:

  1. Đúng là một ngày không nên có , mình nghĩ thế !
    Những điều em nói vô cùng chính xác vì xung quanh chúng ta là những người phụ nữ với nỗi đau rất đời .

    ReplyDelete
  2. Cùng chia sẻ những cảm nhận cuộc sống Chị nhé. Mà chị cũng thức sớm nhỉ!

    ReplyDelete
  3. Bây giờ cuối năm nhiều việc lắm em a , nên thức sớm để làm một số công việc về chuyên môn cho xong .
    Quen rồi . Chị cứ tình tang vừa làm vừa dạo blog , đọc tin tức vì bên này phải đứng trên bục , giảng giảng ghi ghi ...) không có thời gian . Hiii

    ReplyDelete
  4. @nguyenloann : Em cũng tậpt hói quen ngủ sớm, dậy sớm để làm việc, vậy mà cứ bị trục trặc hoài, bữa được bữa không chị ah... Cùng tập, cùng ráng đâyyyyyy!!!

    ReplyDelete
  5. thời gian nhanh quá, entry cũng được mấy tuổi rồi đấy

    ReplyDelete