Tuesday 10 February 2009

NHỮNG NỐT NHẠC CHỎI !

Nếu những giai khúc du dương, âm điệu hài hoà, có thể đưa lòng người vào những cảm xúc tuyệt vời của thế giới muôn dáng vẻ của âm nhạc, và đọng lại nơi tâm trí thính giả những cảm xúc an bình, những khám phá mới mẻ phong phú của âm thanh; thì ngược lại, những nốt nhạc chỏi, lạc điệu, có thể gây sự khó chịu, phản cảm và chói tai.

Cuộc sống cũng vậy, những tin tốt lành, những biến cố hạnh phúc có thể thăng hoa cuộc sống; ngược lại, những nỗi buồn, niềm đau, cũng để lại những nét ngoằn ngoèo , nghoệch ngoặc trong tâm hồn.

Trong khi mọi người đang hồ hởi đón Xuân mới, và dù năm mới đến trong bầu khí ảm đạm của bóng ma khủng hoảng kinh tế vẫn còn lởn vởn, thì với những gì người ta được biết, được nghe, năm mới lại nhuốm những màu tối hơn là vẻ tươi sáng đáng lẽ phải có.

1. Những bức ảnh về ngôi nhà sang trọng của nguyên tổng bí thư Đảng Cộng Sản Lê Khả Phiêu được tung lên mạng, nhanh chóng trở thành một đề tài thời sự. Cho đến giờ phút này, nó xuất hiện trên những trang tin của những hãng thông tấn nổi tiếng như BBC, RFA ; trong những forum như X-café; và trong rất nhiều trang blog. Thật ra, không có gì là ngạc nhiên! Nếu có những bức ảnh mô tả vị nguyên TBT này ở trong một ngôi nhà cấp 4, hay đạm bạc trong khu chung cư thì điều đó mới thực sự gây ngạc nhiên. Tuy vậy, vấn đề ở đây là nơi ở sang trọng như nhà quan của vị TBT vốn được xem là người mạnh mẽ chống tham nhũng và thanh liêm?! Người ta chưa quên những bài phát biểu, những lời kêu gọi rất ư là "giáo điều " của ông Lê Khả Phiêu trong việc chống tham nhũng.

Những bức ảnh không lời, nhưng thông điệp của nó không hẳn vì thế mà vô nghĩa. Nó như một bằng chứng để nói thêm về một cơ chế xã hội chỉ nhằm đem lại sự giàu có cho một nhóm thiểu số. Những câu chữ khẳng định về sự biến chất đạo đức nơi những người cộng sản như được tô đậm thêm bởi những hình ảnh này. Nếu những người cộng sản này cố gắng hô hào rất khẩu hiệu cho cuộc chiến chống tham nhũng, hoặc chủ trương vô thần theo lý thuyết cộng sản, thì những hình ảnh đời thực của họ lại là một mặt đối lập. Xem ra liệu có nói quá không, khi cho rằng, bi cực lớn nhất của cuộc đời những người cộng sản này, là họ phải sống trong một sự dối trá! Xem ra , họ là những người mất tự do nhất khi không dám sống những gì họ tin, mà phải ép cuộc sống theo những giáo điều mà chính tận thâm tâm, họ không chấp nhận được.

2/ Báo chí loan tin cảnh báo về nạn tử tự của những bà mẹ trẻ - chọn cái chết cho mình và con cái - trước khó khăn kinh tế, mà xem như với họ là bế tắc. Đây có lẽ chỉ là những dấu hiệu đầu tiên cho thấy hậu quả tàn khốc của lạm phát và khủng hoàng kinh tế. Khi một xã hội tồn tại những người giàu có cơ hội kinh tế chính trị, mà sự hoang phí của học làm người ta phải sửng sốt, bên cạnh những người quá nghèo không đủ ăn, và cảm nhận rất rõ ràng cuộc đời như đã đóng kín mọi cánh cửa đối với họ, xã hội như vậy không thể là một mô hình hoàn hảo. Tiếc là điều này đang trở thành một thực tế ngày càng rõ nét trong xã hội Việt Nam.

Khi một người đồng bào ruột thịt, một người láng giềng phải chọn cái chết như sự giải thoát cho nỗi tuyệt vọng lớn lao của họ, nó để lại một câu hỏi thật lớn cho người còn sống, cho bạn, cho tôi! Có thể, tôi và bạn không phải là thủ phạm của những nguyên nhân bất công, nhưng tôi và bạn phải chăng không có chút nào trách nhiệm, khi mà vì miếng cơm, vì chỗ làm, vì sự yên ổn của bản thân, đã không dám nói lên những tiếng nói mạnh mẽ tố cáo những cơ chế bất công???

3/ Những con người không còn nhân tính!

Báo chí phanh phui vụ ăn chặn tiền hỗ trợ của chính phủ cho người nghèo ăn tết. Theo những gì báo chí tiết lộ, thì những quan chức địa phương đã xà xẻo tiền hỗ trợ, hoặc bằng việc chia chác cho những thân nhân của mình những khoản trợ cấp (mà họ đưa vào danh sách "hộ nghèo " - nghe đâu có cả xe hơi, nhà lầu- Chắc nghèo vì không có tiền đổ xăng xe hơi, hay nhà lầu không chạy được máy lạnh vì sợ tốn tiền điện???).

Một hành vi trộm cướp đã đáng lên án! Trong trường hợp này, là người giàu cướp đi những miếng ăn, những niềm vui của những người bần cùng, nghèo nàn nhất trng xã hội. Những dã thú, chỉ dành miếng ăn khi nó thực sự đói, khi nó cảm thấy lãnh vực kiếm sống của nó bị đe doạ. Những con người này, lại đi chặn miếng cơm của những người nghèo, khi họ không đói khát, ngược lại, giàu có! Nói rằng do lòng tham cũng đúng, nhưng phải nói chính xác hơn, họ còn thua những dã tâm của loài cầm thú! Nếu nói đó là những con thú dột lột người, thì e rằng dã thú sẽ phản đối, ít là nó không tấn công đồng loại khi nó đang no nê!

Tôi vẫn nhớ lời người xưa dạy "Thượng chính, hạ nghiêm. Thượng bất chính, hạ tắc loạn "! Cứ nhìn cái vị nguyên TBT nổi tiếng thanh liêm kia, thì cũng không lấy gì là ngạc nhiên về cách hành xử của thuộc cấp!

Tôi thương đất nước, thương đồng bào không phải vì đất nước tôi "rừng vàng biển bạc ", quê tôi giàu đẹp như những trang sách giáo khoa phải buộc thuộc lòng, nhưng vì đó là người mẹ với những vết thương bật máu đau đớn oằn mình do những người con, mà do lòng tham, đã nhẫn tâm rạch chém những phát chí tử vào anh em mình.

Hình như những bản nhạc về đất nước không phải là những tuyệt khúc, vì có quá nhiều những nốt nhạc chỏi!

Quá đau!

No comments:

Post a Comment