Thursday 15 September 2011

ĐI QUA NHỮNG MÙA TRĂNG

1. Ngày Trung thu, tôi gọi điện về thăm mẹ, hỏi đùa mẹ đón Trung thu thế nào! Mẹ cười hềnh hệch, bảo : đang mưa rả rích, mưa thúi đất sáng giờ, chẳng có trung thu gì hết mày ah!

Nghĩ cũng buồn cười, trung thu là tết của trẻ con, ai cũng cho là tết nhi đồng. Nhưng hình như, trẻ con giờ đây không còn là đối tượng chính của ngày trung thu nữa. Những hộp bánh trung thu đắt tiền được dành để biếu xén, trẻ con nhà nghèo chỉ nhìn mà chẳng bao giờ biết được vị mặn ngọt của bánh trung thu. Đường phố thì chật chội, ngổn ngang xe cộ, chẳng còn đường đi để rước đèn... Những hình ảnh của trăng, của trẻ thơ ngày xưa , hầu như giờ đã là một phần của quá khứ, của kỷ niệm, chỉ còn thỉnh thoảng gợi lại trong những cuốn phim ca nhạc mà thôi.

Chợt nhớ đến những mùa trung thu của tuổi thơ. Những ngày tháng khó khăn, mùa trung thu đến, lũ trẻ chúng tôi vui thú với những chiếc đèn ống lon, với đuốc, với bất cứ  thứ gì có thể góp nhặt một ít lửa, một ít ánh sáng để cùng vui với Trăng. Con đường quê còn vắng vẻ, không có  đèn đường, đủ để cho ánh sáng của những chiếc lồng đèn chế tạo trở nên lung linh hơn và huyền ảo hơn. Tình thân cũng ăn theo những chiếc lồng đèn mà sáng hơn, gần gũi hơn rất nhiều. Hình như Trăng lúc ấy rất hiền diệu, và ánh đèn rất lung linh, chả vậy mà những khuôn mặt trẻ thơ dưới trăng và đèn trở nên hồng hào, rất đẹp.

2/ Mẹ giờ bị ốm, lại lớn tuổi, ngồi trên xe lăn, tính tình dễ tủi thân và hờn dỗi như đứa trẻ. Nghe mẹ nói mưa thúi đất, không có trung thu phá cỗ, biết là mẹ thấy buồn. Hỏi mẹ còn nhớ bài hát "Ông Trăng" của Phạm Duy không, mẹ không trả lời, mà lẩm nhẩm hát vài câu : Ông Trăng xuống chơi cây cau thì cau sẽ cho mo...

Tôi hỏi đùa ngang, nếu Trăng xuống chơi với mẹ thì mẹ cho gì? Mẹ nói, mẹ cho cái xe lăn.

Oh Trăng ơi, chẳng biết mày có cần xe lăn không. Chứ mẹ không có thì chẳng đi đâu được. Nếu mẹ cho Trăng xe lăn, có lẽ mẹ mong được lành bịnh, có thể đi lại mà không cần nó nữa. Nếu vậy, mùa trung thu năm sau, hẳn sẽ có cái lồng đèn theo mẫu xe lăn rồi. Trước đây có mẫu máy bay, xe hơi, tàu thủy .v.v., có thêm chiếc xe lăn cũng không khó gì.

3/ Em bảo Trăng ở quê em sáng hơn.

Vùng cao nguyên bạt ngàn gió, những đêm rằm, trăng sáng vằng vặt, tỏa ánh dịu dàng trải dài khắp núi đồi. Trăng và gió trở thành những thổ dân của vùng cao nguyên, những thổ dân hào phóng, sẵn sàng ban phát hình ảnh của họ cho hết mọi người.

Trăng và em là đôi bạn thân. Em lớn lên với con sông, với cánh đồng, với những đêm trăng vằng vặt. Trăng và em là đôi bạn tri kỷ, hơn cả tri kỷ, là tình nhân. Có những lần trăng đã phủ xuống khắp người em, vuốt ve lên cơ thể nở nang đang  thì con gái, và em lặng người trước những cảm xúc lạ lùng của gió và trăng... Em nói em yêu trăng, và người đàn ông của em phải hiểu em như trăng : Biết nhìn em với ánh mặt dịu dàng như ánh trăng, nghe được nhịp tim và tâm sự của em như ánh trăng trên ngực ; và biết đón nhận em với sự trân quý như trăng mỗi lần phủ bóng trên em...

Những ánh trăng trong căn phòng nhỏ của tôi sẽ đi thật xa, thật xa. Nó bận làm ánh trăng của vùng cao nguyên đầy gió.

12 comments:

  1. Bạn viết bài thật nồng nàn và cảm xúc . Một hình ảnh liên tưởng đến ba hình tượng thân thương .

    :)

    ReplyDelete
  2. Ừa đúng, sau này Tết TT biến thành vô vị chứ ko như ngày xưa .

    Chúc cho Mẹ của HMT mạnh khoẻ nhé .

    ReplyDelete
  3. Hình như trong tâm hồn ai cũng có một góc trăng riêng phải không ?

    ReplyDelete
  4. Cám ơn TTKH nhiều, mình cũng đang giữ lấy một góc không gian cho riêng mình, để trăng vẫn sáng và vẫn trong veo nè.

    ReplyDelete
  5. Cám ơn TAMH. Dạo này mẹ ốm bịnh, thấy thương nhiều lắm...

    ReplyDelete
  6. đoạn văn viết về mẹ rất tình cảm thương thật là thương
    viết về em quá tuyệt . HMT cảm nhận về em rất tinh tế .
    mùa trăng tháng 8 kẻ viễn xứ cảm cái lạnh lẽo của sự cô đơn

    ReplyDelete
  7. Cám ơn ThuyVy rất nhiều. Đọc hết tim gan người ta như thế rồi còn gì?

    ReplyDelete
  8. những người con gái vùng cao nguyên có sức sống và TY rất mãnh liệt thật thà .HMT là người may mắn vì đã có em

    ReplyDelete
  9. So với con gái Hà Nội thì thế nào nhỉ?

    ReplyDelete
  10. mỗi vùng đất đều sinh ra những người con gái tuyệt vời ,con gái HN có sự tinh tế của đất cổ ngàn năm Thăng Long , con gái cao nguyên chắc chắn được trời phú cho sự phóng khoáng nhiệt thành của núi rừng ... nếu đem so sánh họ với nhau thì sẽ là thiên vị . Nên hãy để họ tự khẳng định giá trị của bản thân mình là hay nhất :D

    ReplyDelete
  11. Vậy thì con gái cao nguyên mà sống ở thành phố thì sẽ tích tụ được cả hai chăng, sự tinh tế và phóng khoáng nhiệt thành...?

    ReplyDelete