Friday 1 April 2011

HOA QUÊ

Nếu có thể ví von đời người như một giòng sông, thì những khoảnh khắc kỷ niệm cũng có thể được xem như từng bến đỗ. Và trong từng chặng dừng ấy, những con người, những cảnh vật đểu có một giá trị riêng biệt, đến độ, khi đụng chạm đến một bóng hình, một cái tên, hay bất kỳ một khung cảnh nào đó, nó cũng có thể làm sống dậy một góc đời kỷ niệm.

Những căn nhà ở quê nội vẫn còn nét quê lắm! Những mái giậu ngăn cách nhà này với nhà kia, giờ vẫn còn là những hàng rào hoa dâm bụt. Nó thật xanh mát, êm đềm thanh bình và đầy sức sống, khác xa với những bức tường xám đen, những cổng rào cao chạm tận mái hiên của những căn nhà thành phố.

Hoa dâm bụt là biểu hiện của một sức sống mãnh liệt ! Chỉ cần vài cành ngắn cắm xuống đất, ít ngày sau đã nẩy chồi, đong đưa những phiến lá mới, và chừng dăm tháng thì hàng cây trở thành hàng giậu quanh nhà. Những bông hoa đỏ lựng điểm xuyết trên màn xanh của những cánh lá làm thành đặc trưng riêng biệt ! Con đường về nhà với hai hàng bông dâm bụt hai bên, là điểm độc đáo in đậm nét trong đầu óc ấu thơ của tôi! Những ngày nắng bụi, hàng dâm bụt che chắn cho căn nhà, và tự khoác lên mình lớp bụi của vùng quê đất đỏ bazan ! Khi những cơn mưa hè về tắm mát cho đất trời, hàng dâm bụt rủ bỏ tấm áo bụi, xuất hiện trong mắt trẻ thơ là một màu xanh mát, xanh mặn mà, tôi vẫn thường gọi vậy trong ngôn từ ngây ngô của trẻ thơ !

Trong ký úc của tôi, những hàng rao dâm bụt là nơi diễn ra những trò chơi tuổi thơ! lá dâm bụt, được dùng làm "tiền " để mua bán ; nụ hoa dâm bụt, được cắt nhỏ, bỏ vào cái chén nhựa làm "bánh phở "; thỉnh thoảng « bà chủ quán » còn dùng một ống lon sứa bò để đun mấy thứ đó lên ; hoa dâm bụt, vào mùa hè, đỏ chói chang, mấy cô bé ngắt cuốn, rồi kéo dài ra như chiếc đèn treo vào lỗ tai, hay mái tóc... Kỷ niệm thật bình dị, vậy mà ngọt ngào và êm đềm biết bao.

Thẩn thờ chạm vào một cánh hoa dâm bụt, như chạm vào ký ức tuổi thơ, tôi lại thấy lung linh hiện lên những khuôn mặt của Hùng, của Luân, của Phượng, của Nhân ... Những hàng dâm bụt vẫn còn đó, vẫn xanh mát, nhưng Hùng thì vĩnh viễn ra đi, Luân đã định cư ở nước ngoài, Phượng lập gia đình ở tận miền Cao nguyện! Chợt thấy cay đôi mắt, giống như những lần cãi vả của tuổi thơ vì tính tiền "lá dâm bụt ", hay vì dành nhau hái những nụ hoa, giận hờn và khóc dỗi! Ừa, thì bao giờ cũng vậy, mấy ai mà không thẩn thờ khi chạm vào bức màn nhung của vùng kỷ niệm ấu thơ. Nhìn hàng giậu hoa dâm bụt, chợt buộc miệng kêu thầm : H ơi, Luân ơi, Phượng ơi, giờ ở đâu ???

 (post lại bài này để nhớ một người... Hình như đã là lâu lắm)

32 comments:

  1. "Ánh nước hoa in một đoá hồng
    Vẩn nhơ chẳng bén, bụt là lòng
    Chiều mai nở, chiều hôm rụng
    Sự lạ cho hay thuyết sắc không"
    Tặng HMT bài thơ Mộc cận (Hoa dâm bụt) của Nguyễn Trãi

    ReplyDelete
  2. Những comment của TAMH luôn gợi hứng cho HMT có những ý tưởng viết. Cám ơn TAMH nhiều nhé! Rất thích ý thơ của "Mộc Cận".

    ReplyDelete
  3. "Chỉ cần vài cành ngắn cắm xuống đất, ít ngày sau đã nẩy chồi, đong đưa những phiến lá mới, và chừng dăm tháng thì hàng cây trở thành hàng giậu quanh nhà."

    Hay quá, nhưng sao TTKH cắm hoài mà nó không nẩy mầm là sao ta ?

    ReplyDelete
  4. Sao TAMH nhớ thơ hay quá vậy ? Trí nhớ tốt ghê ta .

    ReplyDelete
  5. Có thể là do đất ở nơi TTKH trồng không thích hợp với loài hoa này, một phần nữa là do thời tiết chăng?

    ReplyDelete
  6. Con người ta ai cũng vậy hết ah, thích cái gì là nhớ hoài điều ấy thôi! :)

    ReplyDelete
  7. Chắc thế . Nơi đây ko nắng nhiều nên hoa buồn .

    ReplyDelete
  8. Thế còn cái gì TAMH nhớ nữa .

    ReplyDelete
  9. "Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước, rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!" (HỤHỤHỤ)
    Em bắt chước kiểu khóc của Chị ah!

    ReplyDelete
  10. đây là loài cây vùng nhiệt đới, có lẽ không thích hợp cho vùng giá lạnh như Canada chăng?

    ReplyDelete
  11. Nói về thơ văn thì TAMH nhớ rất nhiều, hồi đi học chắc giỏi văn lắm cơ!

    ReplyDelete
  12. Giỏi văn thì hổng biết có giỏi hay không, nhưng mình nhớ là hồi đó Thầy dạy văn thương và mến mình lắm lắm. Tại dzì hồi đó còn nhỏ nên ngớ nga ngớ ngẩn, chứ như bi giờ thì chắc là..."xong xác" anh Thầy rồi! Háhá...

    ReplyDelete
  13. Giỏi thơ văn mà lại quyến rũ nữa. Kiểu này là "sát trai" lắm đây...

    ReplyDelete
  14. Ủa? Ủa? Sao bạn lại biết mình "quyến rũ" vậy cà? Cái khoản này không phải ai nhìn cũng "biết" được ở mình à nha!!!

    ReplyDelete
  15. Dễ thôi, tại HMT có khả năng nhìn người, cái mà giang hồ gọi là Tướng số ah. Trước giờ toàn đoán chính xác không ah. Ngay cả Nông Đức Mạnh cũng đến coi quẻ ở mình ah (Nổ)

    ReplyDelete
  16. Vậy ra cái chuyện "nhìn mặt biết "hàng"" là có thiệt á hả? Hay là nổ chơi?

    ReplyDelete
  17. Có chứ, chưa bao giờ nghe giang hồ kháo nhau chuyện này sao? Muốn thử không?

    ReplyDelete
  18. Muốn! Thử đi kưng! Chị đang chờ xem kưng nổ ra làm sao nà?

    ReplyDelete
  19. Vậy TAMH gởi cho mình một tấm hình, để tại hạ nhìn hình đoán nhé. Hình càng "trống trải", độ chính xác càng cao.

    ReplyDelete
  20. Vậy thì gọi đây bằng Sư Tỉ đi nhé bạn! Mình không cần tấm hình "trống trải" nào của bạn hết nhá! Chỉ cần liếc sơ qua cái sống mũi của bạn là mình biết được "ở trỏng" của bạn nó ra làm sao rồi nhá! Khiếp chưa? Muốn xem mình nói có đúng không thì đứng dậy khỏi cái computer ngay lập tức, quay đầu lại, soi cái lỗ mủi của bạn vào cái mirror đằng sau lưng í, quan sát cho kỹ, xong rồi cúi đầu nhìn thẳng xuống, nhìn băng qua cái navel khoảng 1 gang tay...Bất ngờ sẽ đến với bạn! Thử đi rồi cho mềnh biết sự bất ngờ ấy nhé!

    ReplyDelete
  21. đang làm việc ở Hall bạn ơi, chiều thử...

    ReplyDelete
  22. Ủa dzậy hả? Vậy mà nãy giờ kg biết nên cà rỡn, làm bạn mất tập trung công việc rồi! Sorry nha!

    ReplyDelete
  23. Ra toilette làm rồi, và thấy mình "vĩ đại"

    ReplyDelete
  24. Ý của "vĩ đại" trong ngữ cảnh này có nghĩa là sao ta? Có phải là "dai sức" không dzậy bạn? Hay chỉ là "tốt mã, rã đám"?

    ReplyDelete
  25. Mình cũng "khiếp" bạn y chang dzậy đó! "49 gặp 50" mà! (Chứ hổng phải 67 gặp 59 đâu ah nha! Háháhá...Biết đáng Đề hông?)

    ReplyDelete
  26. nếu mút vào hoa dâm bụt sẽ thấy ngọt ngọt ở nông thôn VN giờ vẫn nhiều gia đình làm hàng rào bằng cây này , nó thật thân quen và có sức sống mãnh liệt

    ReplyDelete
  27. Mình vẫn thích những hàng giậu hoa dâm bụt xanh mát đó, hơn là những bức tường xám nặng nề của thành thị bạn ah...

    ReplyDelete
  28. Dam But lam minh nho lai mot thuo lau lam roi, hoi do ngheo nan don so cua mien que LK, the day ma da gan 30 nam. Cai thuo len 5 len 3 do....Minh da lay Hoa Dam But de nguoc dau xuong, tach nhung soi rat manh tu cai nhuy thiet dai cua Dam But, rat khoe leo nhe nhang keo cai de hoa mau xanh de cai nhuy dai cua Dam But tho dau ra ngoai, lam dang hoa tua nhu cai long den choi voi giua gio. Sau do minh di tim mot nhanh cay kho nho de lam cai can long den cho Trung Thu. Thuong biet may bong hoa dong noi cua mien nhiet doi...

    ReplyDelete
  29. Miền ký ức bao giờ cũng đẹp,
    Cũng lung linh, như đêm hội hoa đăng.

    ReplyDelete
  30. con trai mà chơi với hoa :)

    ReplyDelete