Thursday 13 November 2008

CÚM GỒI !!!!

Tình hình là cúm rồi!!!

Hôm thứ hai còn lanh như sáo, Anh Bình ghé vào nhà chơi, rủ thêm anh Khánh, và mấy anh em nấu cơm ăn! Mình trổ tài nấu canh rau đay mà Phương đưa từ Mỹ về, rồi cá cơm kho tộ! Mấy anh em khen ngon "rên mé đìu hiu "!

Chỉ hơi thức khuya chút, rồi vì nóng nực trong phòng, để cửa sổ mở và ngủ quên! Đến khi thấy quá lạnh thì cũng quá trễ !!!

Sáng dậy là oải khắp người!

Hai cái tay nặng như chì, cái cổ thì cứng (bị chứng cứng đầu cứng cổ đây) tứ chi bải hoải như bóng xì hơi! Rồi thì hâm hâm, sốt sốt!!! Trong đầu bắt đầu vang vang những ý nhạc của bài "Sắc mầu " : một mầu đen đen, chấm thêm vàng vàng, rồi xanh xanh, rồi .... cả một trời màu sắc "! Hehehe, dân gian gọi là hoa mắt! Thế là choáng!

Nấu nồi cháo trắng, uống thuốc rồi vật vờ như cái bóng ma! Mấy người trong couloir đi ngang, thấy ốm ghé vào thăm! Có tên nói : "rồi ! Bỏ cơm, thích kèn, thèm đất "! Trời đất, nghe mà toát xương sống, tưởng như tiếng gọi hồn!!!

Nằm trong phòng không dám đi ra ngoài vì trời lạnh quá! Cố đọc cho xong tập tài liệu để chuẩn bị làm bài. Hình như mỗi lần mình học là người hăng máu lên, hình như vậy, vì đọc xong thì thấy người nóng hầm hập! Lại sốt!

Mong cho mau lành!

Cúm ơi là cúm! Tao có thù có oán chi mày đâu mà năm nào cũng ghé vào đập tao vài trận!!! Thù này biết bao giờ mới trả xong!!!

1 comment:

  1. Có một bàn tay xoa trán , xoa dầu , khoẻ ngay .

    ReplyDelete