Wednesday 26 November 2008

TẢN MẠN

Những âm thanh nhẹ nhàng của tiếng violin trong Zigeneur Weisen như có ma thuật! Nhẹ nhàng và rất thanh tao len lén di vào trong hồn, rồi mở bừng cánh cửa cho những cảm xúc dặt dìu tràn vào!

Giai điệu trong trẻo, lúc nhẹ như hơi thở, khi mãnh liệt, cuồng bạo và dập dồn như sóng, nó làm người ta cũng phải hoà điệu với những âm giai mà nó chuyển tải. Với âm nhạc, sự quyến rũ và cuốn hút của nó, cũng đầy đam mê như hội hoạ, như văn chương. Nhưng trên tất cả, âm nhạc có khả năng bao trùm hơn, trong một lãnh vực, không gian rộng lớn hơn. Nó có khả năng thẩm thấu vào trong tâm hồn của những người khó tính nhất!

Thưởng thức âm nhạc trong một không gian thanh tịnh của trời đêm, hay trong một buổi bình minh trong lành của ngày mới, nó làm người ta quên hết cuộc sống vốn hối hả, để dừng lại bên một góc trời thanh bình, mà thả hồn cho những cảm xúc dâng trào.

Không biết từ khi nào, tôi vẫn có thói quen một mình trong đêm vắng, với ánh đèn dịu dịu và âm thanh tĩnh mịch của không gian, thả hồn cho những cảm xúc mà âm nhạc dẫn dụ. Nhắm mắt lại, để thấy những hình ảnh rực rỡ và huyền hoặc : thấy những áng mây rực rỡ trên bầu trời xanh ; thấy những cánh chim thanh bình chao lượn trên thảo nguyên lộng gió, thấy những cánh rừng với hương hoa bạt ngàn, thấy biển mênh mông và đẹp như tranh vẽ của những bình minh hay hoàng hôn ; thấy những chiều mưa thật buồn ! Nhắm mắt lại, cũng để thấy những kỷ niệm, thấy lại từng gương mặt thân quen của bạn bè, của người tri kỷ đã cùng mình rong ruổi trên những nẻo đường kỷ niệm.

Hình như ai đó đã nói : nghệ thuật chân chính có thể khơi lên những ý tưởng tốt lành; giúp đưa người ta hướng thượng, vươn đến những khát vọng Chân, Thiện, Mỹ. Tôi tin như thế.

No comments:

Post a Comment